*** Chúa tôn vinh người Cha trên con cái, củng cố quyền Mẹ trên đoàn con - ( Đức huấn ca 3.2 )*** - *** Người làm rạng danh Cha sẽ trường thọ, kẻ làm hài lòng Mẹ là thuận ý Chúa. - ( Đức huấn ca 9,6 )***
Đôi lời phi lộ
Internet phát triển làm không gian thu ngắn lại, và con người trở nên gần gũi với nhau hơn, giúp tình gia đình , tình gia tộc gắn bó với nhau hơn qua các website,hay đúng hơn là các trang blog. Nơi đây chúng ta có thể gặp gỡ nhau qua các hình ảnh, hay trao đổi tâm tình , có thể nêu những quan điểm chung, hay thì thầm nhỏ to với nhau, nhắc nhớ nhau và tham dự những ngày đáng nhớ trong năm v.v...Để nội dung trang blog được phong phú và nhiều bổ ích , mỗi thành viên trong gia tộc hãy là những blogger, những nhiếp ảnh gia, những cây viết thường xuyên của trang giatocnguyen.
Mong thay!

Thứ Sáu, 15 tháng 8, 2008

mừng quan thầy bà nội và bài viết về lễ Mông Triệu

Chúc bà nội ngày lễ thánh an bình trong tình yêu cuả mẹ MARIA
Con củng đọc được bài này , xin post lên nhân kỹ niệm lễ Đức mẹ hồn xác lên trời
Cháu Thái An


LỄ MÔNG TRIỆU,

MỘT TRUYỀN THỐNG TRỞ THÀNH TÍN ĐIỀU


"Chúng tôi khẳng  định, chúng tôi tuyên bố và chúng tôi minh định như một tín điều được Thiên Chúa mặc khải rằng Mẹ Vô Nhiễm của  Thiên Chúa, Đức Maria trọn đời đồng trinh, sau khi hoàn tất cuộc sống thế trần, đã được nâng vào đời sống thiên thượng cả xác lẫn hồn." Đấy là những lời mà Đức Piô XII đã dùng để công bố tín điều Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời, ngày 1 tháng 11 năm 1950, qua tông  hiến Munificentissimus Deus.

Đây  là một biến cố bắt nguồn từ truyền thống xa xưa của Giáo Hội, và chín muồi qua một thế kỷ suy tư của nền Thánh Mẫu Học. Tuy nhiên, ta không biết gì về giây phút cuối đời của Đức Mẹ ở trần gian. Chỉ có một văn bản ngụy thư thế kỷ thứ V, tên là "Đức Mẹ đi vào giấc ngủ" (Mary's Dormition), kể lại những giây phút cuối cùng của Mẹ. Khi các tông đồ vây quanh để cầu nguyện thì Chúa Kitô đến đưa Mẹ về Thiên Đàng. Như vậy, từ  thời sơ khởi, Kitô hữu đã linh cảm rằng Mẹ Thiên Chúa, Đấng Vô Nhiễm, không thể  nào phải chịu sự hư nát của cái chết. Đây là một trực giác đã được các Giáo phụ đào sâu, đặc biệt là thánh Jean Damascène. Vào thế kỷ thứ 6, lễ Đức Mẹ Đi Vào Giấc Ngủ đã được cử hành ở các Giáo Hội phương đông, vào khoảng giữa tháng giêng. Sau này, hoàng đế Maurice (582-602) xác định dứt khoát là ngày 15 tháng 8.

Như vậy, lễ này bắt nguồn từ truyền thống Giáo Hội Đông Phương, rồi chuyển sang Rôma nhờ Đức Giáo Hoàng Theodore (642-649), người gốc Constantinople. Lễ ấy dần dần được loan truyền ở phương Tây: năm 813, Công Đồng Mayence truyền cho toàn Châu Âu (lúc bấy giờ gọi là Đế Quốc FRANC) cử hành lễ này với tên gọi là Lễ Mông Triệu (Assumption = Thiên Chúa triệu hồi Đức Mẹ về trời), mặc dù lễ Mông Triệu và lễ Đức Mẹ Ngủ (Dormition) không khác nhau gì lắm. Dù sao đi  nữa, Giáo hội chưa thấy cần phải đưa niềm tin này lên thành tín điều.

Sau khi đức Piô IX công bố tín điều Đức Mẹ Vô Nhiễm (1854) thì phong trào sùng kính Đức Mẹ được nâng lên mạnh mẽ và các thư thỉnh cầu tuôn về Rôma để xin chính thức xác định tín điều về Đức Bà Mông Triệu hay Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời. Từ năm 1854 đến 1945, tám triệu tín hữu viết thư về Rôma để xin xét việc này! Cần phải  thêm vào số  này các thư thỉnh cầu của 1332 giám mục (80% các tòa giám mục) cùng 83.000 linh mục và tu sĩ nam nữ. Trước những lời thỉnh cầu tha thiết ấy, đức Piô XII công bố Thông Điệp Deiparae Virginis để yêu cầu toàn thể các giám mục trên thế giới nói lên ý kiến của mình. Hầu như toàn thể các giám mục đều một lòng một ý: 90% các giám mục nêu ý kiến thuận. Phần lớn trong số 10% còn lại e dè không biết là  đã phải lúc để công bố thành tín điều chưa. Chỉ có sáu giám mục nghi ngờ về tính chất 'mặc khải' của việc Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời.

Khi Đức Thánh Cha Piô XII công bố  tín điều này thì toàn thể các giáo hội trên thế giới đón mừng bằng những lễ hội trọng thể. Cho đến nay, đây là lần duy nhất mà Đức Giáo Hoàng thực thi quyền bất khả ngộ của mình, theo định nghĩa của Vatican  I. Ngày lễ Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời được khắp Âu Châu tôn vinh đến độ trở thành một ngày nghỉ thường niên của các quốc gia, và hiện nay vẫn còn như thế. Buồn thay, rất nhiều người dân Âu Châu hàng năm vui vẻ đón ngày 15 tháng 8 như một ngày nghỉ xả hơi toàn quốc, mà không  biết và cũng không thắc mắc vì sao mình lại được nghỉ vào ngày ấy.

ST
--
your sincerely

Không có nhận xét nào:

  • giatộc Nguyễn