Ngôi nhà mới thật khang trang sau bao ngày trăn trở - xin tạ ơn Chúa! (căn nhà gồm 2 lầu, 1 lửng, 1 trệt, 1 sân thượng cùng đầy đủ tiện nghi)
Cha sở giáo xứ Sao Mai làm phép nhà - Xin Thiên Chúa Ngày Đêm Ghé Nhìn Ngôi Nhà Này
Cha sở giáo xứ Sao Mai làm phép nhà - Xin Thiên Chúa Ngày Đêm Ghé Nhìn Ngôi Nhà Này
LỄ MÔNG TRIỆU,
MỘT TRUYỀN THỐNG TRỞ THÀNH TÍN ĐIỀU
"Chúng tôi khẳng định, chúng tôi tuyên bố và chúng tôi minh định như một tín điều được Thiên Chúa mặc khải rằng Mẹ Vô Nhiễm của Thiên Chúa, Đức Maria trọn đời đồng trinh, sau khi hoàn tất cuộc sống thế trần, đã được nâng vào đời sống thiên thượng cả xác lẫn hồn." Đấy là những lời mà Đức Piô XII đã dùng để công bố tín điều Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời, ngày 1 tháng 11 năm 1950, qua tông hiến Munificentissimus Deus.
Đây là một biến cố bắt nguồn từ truyền thống xa xưa của Giáo Hội, và chín muồi qua một thế kỷ suy tư của nền Thánh Mẫu Học. Tuy nhiên, ta không biết gì về giây phút cuối đời của Đức Mẹ ở trần gian. Chỉ có một văn bản ngụy thư thế kỷ thứ V, tên là "Đức Mẹ đi vào giấc ngủ" (Mary's Dormition), kể lại những giây phút cuối cùng của Mẹ. Khi các tông đồ vây quanh để cầu nguyện thì Chúa Kitô đến đưa Mẹ về Thiên Đàng. Như vậy, từ thời sơ khởi, Kitô hữu đã linh cảm rằng Mẹ Thiên Chúa, Đấng Vô Nhiễm, không thể nào phải chịu sự hư nát của cái chết. Đây là một trực giác đã được các Giáo phụ đào sâu, đặc biệt là thánh Jean Damascène. Vào thế kỷ thứ 6, lễ Đức Mẹ Đi Vào Giấc Ngủ đã được cử hành ở các Giáo Hội phương đông, vào khoảng giữa tháng giêng. Sau này, hoàng đế Maurice (582-602) xác định dứt khoát là ngày 15 tháng 8.
Như vậy, lễ này bắt nguồn từ truyền thống Giáo Hội Đông Phương, rồi chuyển sang Rôma nhờ Đức Giáo Hoàng Theodore (642-649), người gốc Constantinople. Lễ ấy dần dần được loan truyền ở phương Tây: năm 813, Công Đồng Mayence truyền cho toàn Châu Âu (lúc bấy giờ gọi là Đế Quốc FRANC) cử hành lễ này với tên gọi là Lễ Mông Triệu (Assumption = Thiên Chúa triệu hồi Đức Mẹ về trời), mặc dù lễ Mông Triệu và lễ Đức Mẹ Ngủ (Dormition) không khác nhau gì lắm. Dù sao đi nữa, Giáo hội chưa thấy cần phải đưa niềm tin này lên thành tín điều.
Sau khi đức Piô IX công bố tín điều Đức Mẹ Vô Nhiễm (1854) thì phong trào sùng kính Đức Mẹ được nâng lên mạnh mẽ và các thư thỉnh cầu tuôn về Rôma để xin chính thức xác định tín điều về Đức Bà Mông Triệu hay Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời. Từ năm 1854 đến 1945, tám triệu tín hữu viết thư về Rôma để xin xét việc này! Cần phải thêm vào số này các thư thỉnh cầu của 1332 giám mục (80% các tòa giám mục) cùng 83.000 linh mục và tu sĩ nam nữ. Trước những lời thỉnh cầu tha thiết ấy, đức Piô XII công bố Thông Điệp Deiparae Virginis để yêu cầu toàn thể các giám mục trên thế giới nói lên ý kiến của mình. Hầu như toàn thể các giám mục đều một lòng một ý: 90% các giám mục nêu ý kiến thuận. Phần lớn trong số 10% còn lại e dè không biết là đã phải lúc để công bố thành tín điều chưa. Chỉ có sáu giám mục nghi ngờ về tính chất 'mặc khải' của việc Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời.
Khi Đức Thánh Cha Piô XII công bố tín điều này thì toàn thể các giáo hội trên thế giới đón mừng bằng những lễ hội trọng thể. Cho đến nay, đây là lần duy nhất mà Đức Giáo Hoàng thực thi quyền bất khả ngộ của mình, theo định nghĩa của Vatican I. Ngày lễ Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời được khắp Âu Châu tôn vinh đến độ trở thành một ngày nghỉ thường niên của các quốc gia, và hiện nay vẫn còn như thế. Buồn thay, rất nhiều người dân Âu Châu hàng năm vui vẻ đón ngày 15 tháng 8 như một ngày nghỉ xả hơi toàn quốc, mà không biết và cũng không thắc mắc vì sao mình lại được nghỉ vào ngày ấy.
STGia đình Kim Cương
Mẹ của anh
Phải đâu mẹ của riêng anh
Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi
Mẹ tuy không đẻ không nuôi
Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong
Ngày xưa má mẹ cũng hồng
Bên anh mẹ thức lo từng cơn đau
Bây giờ tóc mẹ trắng phau
Để cho mái tóc trên đầu anh đen
Đâu con dốc nắng đường quen
Chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần
Thương anh thương cả bước chân
Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao
Lời ru mẹ hát thuở nào
Chuyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh
Nào là hoa bưởi hoa chanh
Nào câu quan họ mái đình cây đa
Xin đừng bắt chước câu ca
Đi về dối mẹ để mà yêu nhau
Mẹ không ghét bỏ em đâu
Yêu anh em đã là dâu trong nhà
Em xin hát tiếp lời ca
Ru anh sau nỗi lo âu nhọc nhằn
Hát tình yêu của chúng mình
Nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng
Giữa ngàn hoa cỏ núi sông
Giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ
Chắc chiu từ những ngày xưa
Mẹ sinh anh để bây giờ cho em.
Con: NGUYỄN THỊ KIM